Морфологические и синтаксические свойства[править]
Основа инфекта: tunicā-
|
Praesens
|
Indicatīvus
|
Coniunctīvus
|
Imperatīvus
|
Act.
|
Pass.
|
Act.
|
Pass.
|
Act.
|
Pass.
|
Sing.
|
1 p.
|
tunicō
|
tunicor
|
tunicem
|
tunicer
|
—
|
—
|
2 p.
|
tunicas
|
tunicāris
|
tunices
|
tunicēris
|
tunicā
|
tunicare
|
3 p.
|
tunicat
|
tunicātur
|
tunicet
|
tunicētur
|
—
|
—
|
Plur.
|
1 p.
|
tunicāmus
|
tunicāmur
|
tunicēmus
|
tunicēmur
|
—
|
—
|
2 p.
|
tunicātis
|
tunicāmini
|
tunicētis
|
tunicēmini
|
tunicāte
|
tunicamini
|
3 p.
|
tunicant
|
tunicantur
|
tunicent
|
tunicentur
|
—
|
—
|
|
Imperfectum
|
Indicatīvus
|
Coniunctīvus
|
Act.
|
Pass.
|
Act.
|
Pass.
|
Sing.
|
1 p.
|
tunicābam
|
tunicābar
|
tunicārem
|
tunicārer
|
2 p.
|
tunicābas
|
tunicabāris
|
tunicāres
|
tunicarēris
|
3 p.
|
tunicābat
|
tunicabātur
|
tunicāret
|
tunicarētur
|
Plur.
|
1 p.
|
tunicabāmus
|
tunicabāmur
|
tunicarēmus
|
tunicarēmur
|
2 p.
|
tunicabātis
|
tunicabamini
|
tunicarētis
|
tunicarēmini
|
3 p.
|
tunicābant
|
tunicabantur
|
tunicarent
|
tunicarentur
|
|
Futūrum I
|
Indicatīvus
|
Imperatīvus
|
Act.
|
Pass.
|
Act.
|
Sing.
|
1 p.
|
tunicābo
|
tunicabor
|
—
|
2 p.
|
tunicābis
|
tunicaberis
|
tunicāto
|
3 p.
|
tunicābit
|
tunicabitur
|
tunicāto
|
Plur.
|
1 p.
|
tunicabimus
|
tunicabimur
|
—
|
2 p.
|
tunicabitis
|
tunicabimini
|
tunicatōte
|
3 p.
|
tunicabuntur
|
tunicanto
|
Infīnitivus praesentis actīvi
|
tunicāre
|
Infīnitivus praesentis passīvi
|
tunicāri
|
Participium praesentis actīvi
|
tunicāns
|
Gerundium
|
tunicandī
|
Gerundivum
|
tunicandus, -a, -um
|
Основа перфекта: tunicāv-
|
Perfectum
|
Plusquamperfectum
|
Futūrum II
|
Indicatīvus
|
Coniunctīvus
|
Indicatīvus
|
Coniunctīvus
|
Indicatīvus
|
Act.
|
Act.
|
Act.
|
Act.
|
Act.
|
Sg.
|
1 p.
|
tunicāvī
|
tunicāverim
|
tunicāveram
|
tunicāvissem
|
tunicāverō
|
2 p.
|
tunicāvisti
|
tunicāveris
|
tunicāveras
|
tunicāvisses
|
tunicāveris
|
3 p.
|
tunicāvit
|
tunicāverit
|
tunicāverat
|
tunicāvisset
|
tunicāverit
|
Pl.
|
1 p.
|
tunicāvimus
|
tunicāverimus
|
tunicāverāmus
|
tunicāvissēmus
|
tunicāverimus
|
2 p.
|
tunicāvistis
|
tunicāveritis
|
tunicāverātis
|
tunicāvissētis
|
tunicāveritis
|
3 p.
|
tunicāvērunt
|
tunicāverint
|
tunicāverant
|
tunicāvissent
|
tunicāverint
|
Infīnitivus perfecti actīvi
|
tunicāvisse
|
Основа супина: tunicāt-
Participium perfecti passivi
|
tunicātus, -a, -um
|
Participium futuri activi
|
tunicātūrus, -a, -um
|
Supinum I
|
tunicātum
|
Supinum II
|
tunicātū
|
tunico
Глагол, первое спряжение.
Корень: --.
Семантические свойства[править]
- [tunica] одевать в тунику (homullum Vr) ◆ Отсутствует пример употребления (см. рекомендации).
Родственные слова[править]
От ??
Фразеологизмы и устойчивые сочетания[править]