Морфологические и синтаксические свойства[править]
Основа инфекта: causā-
|
Praesens
|
Indicatīvus
|
Coniunctīvus
|
Imperatīvus
|
Act.
|
Pass.
|
Act.
|
Pass.
|
Act.
|
Pass.
|
Sing.
|
1 p.
|
—
|
causor
|
—
|
causer
|
—
|
—
|
2 p.
|
—
|
causāris
|
—
|
causēris
|
—
|
causare
|
3 p.
|
—
|
causātur
|
—
|
causētur
|
—
|
—
|
Plur.
|
1 p.
|
—
|
causāmur
|
—
|
causēmur
|
—
|
—
|
2 p.
|
—
|
causāmini
|
—
|
causēmini
|
—
|
causamini
|
3 p.
|
—
|
causantur
|
—
|
causentur
|
—
|
—
|
|
Imperfectum
|
Indicatīvus
|
Coniunctīvus
|
Act.
|
Pass.
|
Act.
|
Pass.
|
Sing.
|
1 p.
|
—
|
causābar
|
—
|
causārer
|
2 p.
|
—
|
causabāris
|
—
|
causarēris
|
3 p.
|
—
|
causabātur
|
—
|
causarētur
|
Plur.
|
1 p.
|
—
|
causabāmur
|
—
|
causarēmur
|
2 p.
|
—
|
causabamini
|
—
|
causarēmini
|
3 p.
|
—
|
causabantur
|
—
|
causarentur
|
|
Futūrum I
|
Indicatīvus
|
Imperatīvus
|
Act.
|
Pass.
|
Act.
|
Sing.
|
1 p.
|
—
|
causabor
|
—
|
2 p.
|
—
|
causaberis
|
—
|
3 p.
|
—
|
causabitur
|
—
|
Plur.
|
1 p.
|
—
|
causabimur
|
—
|
2 p.
|
—
|
causabimini
|
—
|
3 p.
|
causabuntur
|
—
|
Infīnitivus praesentis actīvi
|
—
|
Infīnitivus praesentis passīvi
|
causāri
|
Participium praesentis actīvi
|
causāns
|
Gerundium
|
causandī
|
Gerundivum
|
causandus, -a, -um
|
Основа супина: causāt-
Participium perfecti passivi
|
causātus, -a, -um
|
Participium futuri activi
|
causātūrus, -a, -um
|
Supinum I
|
causātum
|
Supinum II
|
causātū
|
causor
Глагол (отложительный), первое спряжение.
Корень: -caus-; окончание: -or.
Семантические свойства[править]
- приводить что-либо в оправдание, ссылаться на что-либо, извиняться ◆ Отсутствует пример употребления (см. рекомендации).
Родственные слова[править]
Происходит от Шаблон:этимология:causari
Фразеологизмы и устойчивые сочетания[править]